2 tuần qua tư vấn định hướng nghề nghiệp cho các bạn sinh
viên thực sự thấy buồn nhiều hơn vui (mặc dù đã biết trước là thế). Nghe các bạn
nói chuyện, tâm sự, tôi nhận ra sự lo lắng, hoang mang về tương lai của các bạn,
đặc biệt là những bạn vừa ra trường, đang chờ bằng.
Tại sao chúng ta trải qua 3, 4 năm Đại học rồi, ngoảnh lại
và nói rằng, em thấy em vẫn là con số 0, chưa có gì, chưa biết sẽ làm gì, và điều
em chắc chắn nhất là em vẫn chưa làm được gì cả, chẳng có một kỹ năng nào để
làm việc cả?
Nghe tưởng chừng vô lý đúng không? Nhưng thực ra lại rất phổ
biến trong sinh viên.
Chúng ta sẽ nhìn thấy HIỆN TƯỢNG này phổ biến hơn nữa nếu
nhìn rộng ra, có thể đa số chúng ta đang VƯỚNG vào nó, đó là BẪY ỔN ĐỊNH.
Nó xảy ra khi nào?
Khi ta đặt một MỤC TIÊU và ĐẠT ĐƯỢC NÓ không phải vì ta thực
sự muốn thế mà do XÃ HỘI ĐỀU LÀM THẾ. Ta đạt được mục tiêu đó rồi, và QUÊN ĐẶT
những mục tiêu tiếp theo!
Bạn đang học cấp 3, mơ ước của bạn là thi đỗ đại học (không
cần biết ra trường sẽ làm gì), cứ phải đỗ đại học cái đã. Rồi bạn cố gắng để
thi đỗ đại học, bạn học đại học mà không có định hướng và mục tiêu tiếp theo,
trường sắp xếp thế nào, học theo thế đó, bạn đi học Tiếng anh, tiếng nhật, tiếng
trung vì xã hội đang có xu hướng đó, năm 1, năm 2, năm 3, năm 4 trôi qua, bạn
đã sắp ra trường và CHẲNG CÓ GÌ TRONG TAY NGOÀI TẤM BẰNG => Bạn đã rơi vào BẪY
ỔN ĐỊNH, vì tốc độ tăng trưởng về mặt kiến thức và kỹ năng của bạn so với 4 năm
trước cũng không hơn là bao nhiêu.
Ra trường, bạn đặt mục tiêu là có một công việc ổn định. Rồi
bạn may mắn tìm được nó, mới đầu bạn rất hăng hái, ham học hỏi, chăm chỉ, được
4 – 5 tháng, bạn bắt đầu phát triển chậm lại, rồi làm việc ở mức duy trì, thậm
chí ì ạch, hàng tháng vẫn nhận lương đều đặn. Rồi vèo cái 2 – 3 năm trôi qua, tốc
độ tăng trưởng về kiến thức và kỹ năng của bạn vẫn rất bình thường. Cũng bởi vì
bạn rơi vào BẪY ỔN ĐỊNH.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét